Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 4 MÙA THƯỜNG NIÊN A (Mt 5, 1-12a)


Mời xem videoclip

Phúc Cho Những Ai…

Phúc cho những ai… trong phúc thật tám mối, cũng là điều thật khó hiểu cho rất nhiều người. Phải nói tất cả những Lời dạy dỗ của Chúa, đòi hỏi phải lắng tai nghe, mở trái tim, mở tấm lòng, thì mới có thể hiểu và thấm nhuần những Lời Chúa dạy; còn như không cũng giống như Chúa nói chuyện cho khúc cây nó nghe vậy!. Thứ nhất vì con người thường bận bịu và bon chen quá! Không có thời giờ cho chính mình để nghỉ ngơi, mà không quần quật trong cuộc sống ngày lại ngày quay cuồng này!. Con người chúng ta bị vật chất chúng kềm chế và như không thể nào thoát ra được. Cái quỹ đạo mà con người đang đi trên đó là một quỹ đạo dẫn chúng ta đến sự chết; sự chết từ từ; chết một cách rất là khoa học nếu chúng ta không biết để dừng lại. Thử hỏi anh chị em nhé, cuộc sống hằng ngày của chúng ta ra sao? Có khác lắm với những người máy được tạo ra để làm quần quật từ sáng sớm cho đến giờ công xưởng đóng cửa?. Về đến nhà thì lại quần quật chuyện ở nhà; nào là bếp núc, chăm lo cho các con học hành, có khi phải làm tiếp việc trong sở đem về nhà làm vì bị chậm trễ. Có rất nhiều khi chúng ta quá mệt mỏi, về nhà quát tháo tất cả mọi người. Từ trên xuống dưới ai cũng coi chúng ta như là quái vật. Làm quá, ôm đồm quá rồi đổ bệnh, trở thành mối lo cho cả gia đình. Trong khi thực tế không nhất thiết phải như vậy!?.

Tám mối phúc thật Chúa dạy chúng ta có trên sách vở đàng hoàng và đã biết bao nhiêu thế kỷ qua, con người vẫn dửng dưng những bài học thật giá trị để dạy con người biết sống cho chính mình và cho anh chị em. Tám mối phúc thật là gì mà không ngoài trọng tâm là yêu tha nhân như chính mình thì sẽ được Thiên Chúa tưởng thưởng ban cho chúng ta Nước Trời. Tinh thần khó nghèo là gì nếu chúng ta không nhìn xuống và khiêm nhường hạ mình cùng với anh chị em cùng khổ; còn nếu chúng ta Chúa ban cho có cơ hội làm ăn giầu có mà chỉ biết nghĩ cho chính mình thì Nước Trời sẽ không bao giờ là Nơi mà chúng ta có thể đến. Rồi thì phúc cho những ai ăn ở hiền lành vì họ sẽ được Đất Nước làm cơ nghiệp. Hiền và Lành là đức tánh thật tốt thật khiêm hạ, đáng được làm con Đức Chúa Trời, vì họ là người luôn nhường nhịn, chịu thương, chịu khó, kiên nhẫn, có tấm lòng bác ái, và biết hy sinh. Sự hiền lành của một con người dễ biến họ trở nên thánh trong một thế giới đầy những tranh dành, ghen ghét, và hận thù. Nhờ họ mà ân oán sẽ được giải trừ và nên gương tốt cho nhiều người bắt chước theo.

Phúc cho những ai đau buồn vì họ sẽ được ủi an. Thật phải khi chúng ta chứng kiến những cảnh nhà tan cửa nát, bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu điêu tàn, người thân vĩnh biệt ra đi mãi mãi. Nỗi niềm đau ấy ai có thể xoa dịu cho vơi được đây? Nhưng cũng không thiếu những con người có tấm lòng vàng bỏ nhà bỏ cửa đi ủy lạo và động viên cho nhau, những khi có sự cố đau lòng xẩy ra, khắp mọi chốn mọi nơi. “Phúc cho những ai đói khát điều công chính, vì họ sẽ được no thoả. Phúc cho những ai hay thương xót người, vì họ sẽ được xót thương. Phúc cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa. Phúc cho những ai ăn ở thuận hoà, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Phúc cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì Nước Trời là của họ. Phúc cho các con khi người ta ghen ghét, bách hại các con, và bởi ghét Thầy, họ vu khống cho các con mọi điều gian ác. Các con hãy vui mừng hân hoan, vì phần thưởng của các con sẽ trọng đại ở trên trời”.
(Mt 5, 1-12a)

Tóm lại trong tám mối phúc thật, Chúa dạy con người phải có tấm lòng biết xót thương, chia sẻ, thông cảm, trợ giúp nhau thì mới được Nước Trời là Nơi và là Nhà vĩnh cửu muôn đời của chúng ta. Dù là cuộc sống ngay tại bây giờ rất nhiều khi chúng ta oán trách Thiên Chúa, vì Ngài không công bằng và đồng đều. Người thì giầu nứt cả vách, giầu tiền giầu của, mua gì cũng được. Người thì quá khổ sở và cùng cực cả một cuộc đời. Nhưng có phải định mệnh của một con người là do Thiên Chúa định đoạt và sắp đặt, không ai có quyền được chọn lựa ra đời hay không. Giầu có hoặc bần hèn. Có học thức hay ngu dốt. Địa vị trong xã hội hay chỉ đi ở đợ cho người. Nhưng có phải Chúa luôn thương những người nghèo khổ và tật bệnh?. Thật phải Chúa đã yêu con người vì đến thời kỳ, Chúa đi Rao Giảng cho muôn dân, và chữa lành tất cả những căn bệnh hiểm nghèo và tật nguyền cho họ. Chúa dùng dụ ngôn ông Lazarô nghèo ghẻ lở và ông phú hộ giầu có kia, sau khi cả hai cùng chết đi thì ông Lazarô được thưởng lên Trời còn người phú hộ giầu có kia phải xuống hỏa ngục muôn đời. Cả hai thế giới gần như giáp ranh nhưng không bên nào có thể qua lại được; chỉ vì khi còn sống ông phú hộ đã vì vô tình để một người ghẻ chốc sống trước nhà mình, mà không mảy may giúp đỡ.

Thế giới của ngày hôm nay cũng không khác với thế giới của ngày hôm qua, và Lời Chúa vẫn tồn tại đến muôn đời. Ai muốn vào Nước Trời thì hãy sống như Lời của Chúa dậy là có đem Lời Ngài ra thực hành, thì dù chúng ta Chúa ban cho dư đầy nhưng cũng biết san sẻ cho những người cùng khổ; hay chúng ta có nghèo khổ cũng biết chia sẻ cho những kẻ khốn cùng hơn ta. Được thế Nước Trời sẽ là của tất cả mọi người chứ không thiên vị một ai. Vì thế gian là cõi tạm và là nơi để chúng ta rèn luyện nhân đức. Vì không ai có thể sống muôn đời mà không qua cái chết và không ai tránh khỏi vào hỏa ngục nếu chúng ta sống ích kỷ và thờ ơ với anh chị em rất cần đến chúng ta.

Lạy Chúa! Lời của Chúa là Lời hằng sống; ai nghe mà đem ra thực hành sẽ không luống công!. Amen.

Y Tá Của Chúa,
Tuyết Mai


Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 3 THƯỜNG NIÊN A (Mt 4, 12-23)


Mời xem videoclip

XIN ĐƯỢC YÊU THƯƠNG

Có lẽ không tu sĩ nào trên thế giới không trải qua kinh nghiệm sống Tin Mừng hôm nay. Đoạn Tin Mừng đưa họ vào bối cảnh của một cuộc đổi đời. Cuộc sống mầu nhiệm lắm, không ai biết trước được ngày mai. Phêrô, Anrê, Giacôbê và Gioan cũng vậy, ắt hẳn các ngài cũng chả bao giờ nghĩ, đến một ngày, mình không còn phải là mình nữa.

Chỉ có Thiên Chúa mới thấu hiểu những điều bí ẩn sâu kín trong lòng người và Ngài cũng chính là tác giả viết lên những trang vở bí mật cuộc đời mỗi người. Và chỉ có thái độ khiêm tốn, thinh lặng lắng nghe, suy niệm như Đức Maria, cha thánh Giuse thì mới dám kỳ vọng am hiểu mầu nhiệm tình yêu Thiên Chúa bày tỏ trên cuộc đời mình.

Thiên Chúa yêu thương ai, Ngài chọn gọi kẻ ấy. Và tất nhiên, mỗi người đều có một vị trí, một ơn gọi trong cung lòng của Ngài. Không có cấp bậc trong tình yêu của Thiên Chúa, mà chỉ có một chuẩn mực duy nhất đó là sự yêu thương. Không cần biết em là ai, không cần biết anh là ai, chỉ cần biết anh, chỉ cần biết em là người được Thiên Chúa yêu thương, đó mới chính là điều quan trọng nhất trong cuộc đời này.

Quả thật, Thiên Chúa không đi tìm cho mình vinh hoa phú quí, Ngài cũng không đòi hỏi kẻ theo Ngài phải quyền cao chức trọng, thao thức duy nhất của Ngài là làm sao cho nhân loại hiểu rằng Ngài thực sự là Thiên Chúa giàu lòng thương xót. Vương quốc của Ngài là vương quốc của tha thứ và yêu thương.

Thật khó lắm, một Thiên Chúa tốt lành, quyền phép như Đức Giêsu, vậy mà cũng bị chê chối, loại bỏ thì lấy đâu ra trong nhân loại, những con người theo sát dấu chân loan truyền của Ngài được tin nhận? Con người bất trung, mau thay đổi, dễ lỗi thề vậy mà còn dễ tin hơn Thiên Chúa thì phải. Để tin và sống niềm tin Thiên Chúa yêu thương mình thật khó vô cùng. Tại sao vậy? Câu hỏi không của riêng ai nhưng lời giải đáp lại dành riêng cho mỗi người. Tại sao nhân loại khó tin Thiên Chúa yêu thương họ, mặc dầu chìm sâu trong tiềm thức họ không thể phủ nhận tình thương cao cả của Ngài, sự hiện diện vô hình nhưng rất mầu nhiệm của Ngài giữa thế giới?

Chả phải ngẫu nhiên vô tình mà Đức Thánh cha Gioan Phaolô đệ nhị phổ biến mầu nhiệm Năm Sự Sáng cho con cái Giáo Hội. Phải, hơn bao giờ hết, Giáo hội cần cầu nguyện cho tín hữu của mình tin vào lòng Chúa thương xót. Người ta vẫn tin Thiên Chúa, nhưng chỉ trên môi miệng, cho nên dễ mất lòng trông cậy, không còn tin vào sự tha thứ của Ngài trước những nghịch cảnh éo le của cuộc sống.

Nhìn vào thực tế đời sống đạo của con dân Chúa, mấy ai không khỏi băn khoăn thao thức. Mỗi người là một mầu nhiệm, mà nơi đó, tình trạng tâm linh của họ kỳ diệu đến vô cùng. Những trang lịch sử của đời người nhòe nhoẹt tẩy xóa, nhưng những vết máu ghi đậm dòng chữ yêu thương của Thiên Chúa thì chả thể phai hòa. Vậy mà, nước mắt cũng có ngừng tuôn đâu. Những giọt nước mắt bay thấu tới trời kêu gào những nỗi lầm than, vất vả ở đời. Thiên Chúa chỉ có một tiếng nói, một câu nói, và một cuộc đời yêu thương, nhưng dường như chả còn mấy ai trong nhân loại vững tin như vậy. Đắng đót của cuộc sống đã làm phai nhòa niềm tin vào Thiên Chúa thì phải.

Các môn đệ đầu tiên hôm nay, chắc hẳn chẳng hiểu nổi việc mình làm, chỉ biết rằng có một sức mạnh phi thường nào đó từ Thiên Chúa đã lôi kéo họ đi theo Chúa, làm việc cho Ngài và sống chết cho lý tưởng của Ngài. Hành động của các ngài mãi mãi là tấm gương cho hậu thế, những con người can đảm, quảng đại dám từ bỏ tất cả mà sống cho Thiên Chúa.

Thế nhưng, tiếng gọi yêu thương ấy đến tận ngày nay cũng vẫn còn đang gọi và nào có phải chỉ dành để cho một lớp người. Ngài gọi từng người, chờ đợi sự đáp trả của mỗi cá vị. Đi theo Ngài trên con đường làm chứng tình yêu, ngay trong đời sống mình. Vậy mà, không con đường yêu thương nào vắng con người bằng đường theo Chúa. Nhân loại bỏ Chúa, người người bỏ Chúa, người ta đã hết tin Thiên Chúa nữa rồi.

Lạy Chúa, con xin lỗi vì đã chối từ bước đi theo Chúa trên con đường yêu thương, nào có phải đâu con đam mê danh vọng, bạc tiền? Chỉ cảm nhận thấy mình bất tài, vô dụng, con từ bỏ chiếc áo danh phận mong được làm tôi tớ âm thầm phụng thờ Chúa trong thinh lặng. Các tông đồ từ bỏ cả cuộc đời đi theo Chúa, các ngài đã được gấp trăm ngàn lần điều mong đợi. Không biết mình có phải là kẻ vô ơn mê muội nhưng thực sự con chỉ muốn chọn ẩn dật trong hang đá nghèo hèn làm nơi trú ẩn cuối cùng. Chỉ cần có Chúa luôn ở bên con, yêu thương và tha thứ cho con đã là điều mong đợi duy nhất của con rồi. Nếu có được chỉ một ân huệ sau cùng, con cũng luôn nói lời xin được yêu thương mãi mãi. Con nguyện cầu cho thế giới lắng nghe được tiếng yêu thương Thiên Chúa đang mời gọi, loại bỏ mọi đam mê, tham vọng mà quay về với lòng thương xót của Ngài. Đó có phải là điều cần thiết nhất trong thế giới hôm nay chăng?


M. Hoàng Thị Thùy Trang.
(nguồn : thanhlinh.net)


Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 2 THƯỜNG NIÊN A (Ga 1, 29-34)


Xem videoclip

Ga 1, 29-34:

“Tôi đã thấy và tôi làm chứng:
chính Ngài là Con Thiên Chúa"


Lời chứng của Gioan: “Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xóa tội trần gian” nói lên:
  • Sứ mạng “cứu thế”, “gánh tội trần gian” của Con Thiên Chúa.
  • Con Thiên Chúa đã chọn lựa cách thế “cùng đồng hành” để cứu chuộc con người.
  • Âm thầm, sẻ chia, trở nên “lương thực” để nuôi sống con người:
“Ta đến để cho thế gian được sống và được sống dồi dào” (Ga 10,10b)

Đồng hành để trở thành “bạn hữu”, Chúa Giêsu muốn hiểu và yêu thương con người bằng tình yêu thật nhân loại, không gỉa tạo, mỵ dân. Ngài chính là Thiên Chúa, nhưng cũng là người thật. Chính đường lối phục vụ, khiêm nhường tột bậc “đến đánh mất mình”, điều đó hoàn tòan làm hài lòng Chúa Cha và chính Gioan đã làm chứng “Ngài chính là Con Thiên Chúa”.

Ngày bước vào cuộc đời công khai rao giảng, cũng chính là ngày mà Thiên Chúa Cha đã “phong vương”, đã giới thiệu một cách công khai đường lối cứu chuộc bằng thập tự, bắng việc hiến tế chính mình.

Muốn làm “Con Thiên Chúa” mỗi người chúng ta cũng phải “chịu thanh tẩy” một phép thanh tẩy hoàn toàn bằng việc “từ bỏ mình vác thập giá mình và theo Ngài”
(Mt. 10,38)

Lời cầu nguyện:

Lạy Chúa là “Con Chiên Thiên Chúa”. Chúa đến với nhân loại cũng chỉ vì một mục đích là để yêu thương và cứu chuộc chúng con. Chúa muốn gánh lấy hết tội lỗi chúng con và dùng chính sinh mạng của mình để gột rửa sạch mọi tỳ ố.

Xin cho chúng con cũng biết quý trọng chính sinh mạng và phần rỗi của mình, để hết lòng sống lương thiện, can đảm và kiên trì thực hành những điều Chúa răn dạy. Amen.


Lm JB Phan Kế Sự
(nguồn : thanhlinh.net)

Thứ Bảy, 8 tháng 1, 2011

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA NĂM A

Mt 3, 13-17 :

“Không sao, vì chúng ta cần chu toàn bổn phận như thế”.
Và bấy giờ ông Gioan chiều ý Người. Chúa Giêsu chịu phép rửa, rồi bước lên khỏi nước”

Khi nhập cuộc vào trần thế, Con Thiên Chúa đã chọn cho Mình con đường khiêm hạ, nhỏ bé, âm thầm đến “vô thường”.
Bên bờ sông Giođan, Ngài đứng lẫn lộn với những người tội lỗi để được thanh tẩy theo luật.
Ngài chấp nhận “được dìm xuống” như một tội nhân, mặc dầu Ngài không hề có tội.
Ngài đã thở thành mất hút, vô danh bên cạnh một Gioan đang nổi tiếng.

Nhập cuộc với thân phận con người.Chúa Giêsu chấp nhận tất cả đến cả những thấp hèn.
Ngài cũng không đòi cho mình có những ưu tiên hay hưởng một chút đặc quyền đặc lợi của một Con Thiên Chúa đáng được hưởng.
Ngài muốn đồng hành, chia sẻ và trở nên nhỏ bé, chịu biến tan để con người chúng ta được sống.

Chiếc bánh được bẻ ra, biểu tưởng của Mầu Nhiệm Thánh Thể mà trong năm thánh chúng ta cùng nhau chiêm ngưỡng và suy tư, đã được bắt đầu từ biến cố phép rửa tại dòng sông Giođan.
Đồng hành với anh em mình, cũng có nghĩa là chia sẻ và cảm thông những nỗi thống khổ của anh em.
Đồng hành với anh em mình, đòi tôi phải đi chậm lại , chịu dìm xuống và trở thành nhỏ bé để anh em mình được lớn lên.
Đồng hành với anh em mình, và đồng hành cho đến chết để hiểu con người và nâng con người lên địa vị làm con Thiên Chúa.
Được đồng hành với Chúa thật là niềm vui và hạnh phúc.
Có Chúa đồng hành : cuộc đời tôi, cuộc đời anh cảm thấy bớt cô đơn, được nâng đỡ và trở thành có gía trị.

Lời cầu nguyện:

  • Thánh Thể chính là “Mầu Nhiệm Tình Yêu Thiên Chúa Hiện Diện”.
  • Chúa mãi mãi vẫn là Đấng tín thành và yêu thương chúng con.
  • Xin cho chúng con luôn biết chạy đến với Thánh Thể Chúa để kín múc nguồn tình yêu bao la và sức sống vô biên của Chúa .
(nguồn : thanhlinh.net)

Thứ Hai, 3 tháng 1, 2011

NHỚ ÁNH SAO XƯA - TỨ DUY



Tôi luôn hy vọng Giáng Sinh mang lại Bình An và Hạnh phúc cho các bạn và các gia đình trong giáo xứ chúng ta cũng như mọi nơi ...