Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 4 MÙA THƯỜNG NIÊN A (Mt 5, 1-12a)


Mời xem videoclip

Phúc Cho Những Ai…

Phúc cho những ai… trong phúc thật tám mối, cũng là điều thật khó hiểu cho rất nhiều người. Phải nói tất cả những Lời dạy dỗ của Chúa, đòi hỏi phải lắng tai nghe, mở trái tim, mở tấm lòng, thì mới có thể hiểu và thấm nhuần những Lời Chúa dạy; còn như không cũng giống như Chúa nói chuyện cho khúc cây nó nghe vậy!. Thứ nhất vì con người thường bận bịu và bon chen quá! Không có thời giờ cho chính mình để nghỉ ngơi, mà không quần quật trong cuộc sống ngày lại ngày quay cuồng này!. Con người chúng ta bị vật chất chúng kềm chế và như không thể nào thoát ra được. Cái quỹ đạo mà con người đang đi trên đó là một quỹ đạo dẫn chúng ta đến sự chết; sự chết từ từ; chết một cách rất là khoa học nếu chúng ta không biết để dừng lại. Thử hỏi anh chị em nhé, cuộc sống hằng ngày của chúng ta ra sao? Có khác lắm với những người máy được tạo ra để làm quần quật từ sáng sớm cho đến giờ công xưởng đóng cửa?. Về đến nhà thì lại quần quật chuyện ở nhà; nào là bếp núc, chăm lo cho các con học hành, có khi phải làm tiếp việc trong sở đem về nhà làm vì bị chậm trễ. Có rất nhiều khi chúng ta quá mệt mỏi, về nhà quát tháo tất cả mọi người. Từ trên xuống dưới ai cũng coi chúng ta như là quái vật. Làm quá, ôm đồm quá rồi đổ bệnh, trở thành mối lo cho cả gia đình. Trong khi thực tế không nhất thiết phải như vậy!?.

Tám mối phúc thật Chúa dạy chúng ta có trên sách vở đàng hoàng và đã biết bao nhiêu thế kỷ qua, con người vẫn dửng dưng những bài học thật giá trị để dạy con người biết sống cho chính mình và cho anh chị em. Tám mối phúc thật là gì mà không ngoài trọng tâm là yêu tha nhân như chính mình thì sẽ được Thiên Chúa tưởng thưởng ban cho chúng ta Nước Trời. Tinh thần khó nghèo là gì nếu chúng ta không nhìn xuống và khiêm nhường hạ mình cùng với anh chị em cùng khổ; còn nếu chúng ta Chúa ban cho có cơ hội làm ăn giầu có mà chỉ biết nghĩ cho chính mình thì Nước Trời sẽ không bao giờ là Nơi mà chúng ta có thể đến. Rồi thì phúc cho những ai ăn ở hiền lành vì họ sẽ được Đất Nước làm cơ nghiệp. Hiền và Lành là đức tánh thật tốt thật khiêm hạ, đáng được làm con Đức Chúa Trời, vì họ là người luôn nhường nhịn, chịu thương, chịu khó, kiên nhẫn, có tấm lòng bác ái, và biết hy sinh. Sự hiền lành của một con người dễ biến họ trở nên thánh trong một thế giới đầy những tranh dành, ghen ghét, và hận thù. Nhờ họ mà ân oán sẽ được giải trừ và nên gương tốt cho nhiều người bắt chước theo.

Phúc cho những ai đau buồn vì họ sẽ được ủi an. Thật phải khi chúng ta chứng kiến những cảnh nhà tan cửa nát, bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu điêu tàn, người thân vĩnh biệt ra đi mãi mãi. Nỗi niềm đau ấy ai có thể xoa dịu cho vơi được đây? Nhưng cũng không thiếu những con người có tấm lòng vàng bỏ nhà bỏ cửa đi ủy lạo và động viên cho nhau, những khi có sự cố đau lòng xẩy ra, khắp mọi chốn mọi nơi. “Phúc cho những ai đói khát điều công chính, vì họ sẽ được no thoả. Phúc cho những ai hay thương xót người, vì họ sẽ được xót thương. Phúc cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa. Phúc cho những ai ăn ở thuận hoà, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Phúc cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì Nước Trời là của họ. Phúc cho các con khi người ta ghen ghét, bách hại các con, và bởi ghét Thầy, họ vu khống cho các con mọi điều gian ác. Các con hãy vui mừng hân hoan, vì phần thưởng của các con sẽ trọng đại ở trên trời”.
(Mt 5, 1-12a)

Tóm lại trong tám mối phúc thật, Chúa dạy con người phải có tấm lòng biết xót thương, chia sẻ, thông cảm, trợ giúp nhau thì mới được Nước Trời là Nơi và là Nhà vĩnh cửu muôn đời của chúng ta. Dù là cuộc sống ngay tại bây giờ rất nhiều khi chúng ta oán trách Thiên Chúa, vì Ngài không công bằng và đồng đều. Người thì giầu nứt cả vách, giầu tiền giầu của, mua gì cũng được. Người thì quá khổ sở và cùng cực cả một cuộc đời. Nhưng có phải định mệnh của một con người là do Thiên Chúa định đoạt và sắp đặt, không ai có quyền được chọn lựa ra đời hay không. Giầu có hoặc bần hèn. Có học thức hay ngu dốt. Địa vị trong xã hội hay chỉ đi ở đợ cho người. Nhưng có phải Chúa luôn thương những người nghèo khổ và tật bệnh?. Thật phải Chúa đã yêu con người vì đến thời kỳ, Chúa đi Rao Giảng cho muôn dân, và chữa lành tất cả những căn bệnh hiểm nghèo và tật nguyền cho họ. Chúa dùng dụ ngôn ông Lazarô nghèo ghẻ lở và ông phú hộ giầu có kia, sau khi cả hai cùng chết đi thì ông Lazarô được thưởng lên Trời còn người phú hộ giầu có kia phải xuống hỏa ngục muôn đời. Cả hai thế giới gần như giáp ranh nhưng không bên nào có thể qua lại được; chỉ vì khi còn sống ông phú hộ đã vì vô tình để một người ghẻ chốc sống trước nhà mình, mà không mảy may giúp đỡ.

Thế giới của ngày hôm nay cũng không khác với thế giới của ngày hôm qua, và Lời Chúa vẫn tồn tại đến muôn đời. Ai muốn vào Nước Trời thì hãy sống như Lời của Chúa dậy là có đem Lời Ngài ra thực hành, thì dù chúng ta Chúa ban cho dư đầy nhưng cũng biết san sẻ cho những người cùng khổ; hay chúng ta có nghèo khổ cũng biết chia sẻ cho những kẻ khốn cùng hơn ta. Được thế Nước Trời sẽ là của tất cả mọi người chứ không thiên vị một ai. Vì thế gian là cõi tạm và là nơi để chúng ta rèn luyện nhân đức. Vì không ai có thể sống muôn đời mà không qua cái chết và không ai tránh khỏi vào hỏa ngục nếu chúng ta sống ích kỷ và thờ ơ với anh chị em rất cần đến chúng ta.

Lạy Chúa! Lời của Chúa là Lời hằng sống; ai nghe mà đem ra thực hành sẽ không luống công!. Amen.

Y Tá Của Chúa,
Tuyết Mai


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.