Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2011

VIDEOCLIP LỜI CHÚA

Thưa các bạn,
Từ Chúa Nhật III Mùa Chay năm A đường link đến các VIDEOLIP LỜI CHÚA hàng tuần đã được đưa vào trang chuyên mục LỜI CHÚA. Các bạn hãy bấm chuột vào chữ LỜI CHÚA nằm ngay dưới tiêu đề của blog để vào xem.

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 3 MÙA CHAY NĂM A (Ga 4, 5-42)


Mời xem videoclip

CHỈ CÓ CHÚA MỚI LẤP ĐẦY
KHAO KHÁT CỦA CON NGƯỜI


Có đi cả ngày trời trong sa mạc khô cháy, trên đầu là nắng lửa, dưới chân là cát nung như đoàn dân Do Thái ngày xưa trong hoang địa mới cảm nhận được cái khát hành hạ người ta đến độ nào và nhu cầu được uống cho đã khát mới bức xúc làm sao. Thế nên khi bị cơn khát dày vò, họ đổ lỗi cho Mô-sê đã đưa họ vào nơi hoang địa khô cháy và đòi đem vị lãnh tụ nầy ra mà ném đá.
(bài đọc I, sách Xuất Hành 17, 3-7)

Thế nhưng ngoài cơn khát tự nhiên là khát nước, con người luôn có những khao khát mà không có gì trên thế gian có thể làm cho no thoả. Người ta gọi đây là khát vọng vô biên. Đây là cơn khát về mặt tâm linh nên chẳng có thứ nước nào trên đời có thể làm dịu bớt.

Người phụ nữ xứ Samari trong Tin Mừng hôm nay
(Ga 4, 5-42) cũng đã từng trải qua cơn khát tương tự. Chị đã mưu tìm hạnh phúc qua năm đời chồng rồi nhưng lại phải lần lượt chia tay với cả năm người đó, để tìm hạnh phúc với người thứ sáu. Rốt cuộc chẳng ai trong họ có thể đem lại cho chị hạnh phúc thực sự trong cuộc đời. Chị đi tìm hạnh phúc cũng y như đi lấy nước. Ngày nào cũng phải lặn lội tìm đến giếng nước xa, múc cho đầy vò rồi ngày hôm sau lại khát và tiếp tục đội vò đi tiếp.

Chính vì thế nên Chúa Giêsu khẳng định với người phụ nữ Samari: “Ai uống nước này sẽ còn khát lại.” Qua đó, Chúa Giêsu muốn nói không gì trên đời có thể đáp ứng khát vọng của con người.

Ông Arthur Schopenhauer (1788-1860), một triết gia người Đức cho rằng “những lạc thú mà thế gian cống hiến cho con người cũng chỉ như nắm cơm bố thí cho người hành khất, chỉ làm dịu cơn đói hôm nay, rồi ngày mai lại đói”.

Cha Anthony de Mello cũng nhận định tương tự: “Việc thoả mãn dục vọng không giải thoát chúng ta khỏi dục vọng, nhưng tạo thêm một dục vọng khác còn mãnh liệt hơn để rồi cái vòng lẩn quẩn: khát khao - thoả mãn, thoả mãn - khát khao… cứ tiếp diễn mãi không cùng”, càng về sau lại càng tăng “đô” hơn. Và cứ thế, người ta phải chịu dày vò, thiêu đốt vì ngọn lửa khao khát trong lòng mình.

* * *
Qua Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu chỉ cho người phụ nữ Samari cũng như cho chúng ta một Nguồn Suối mang lại hạnh phúc: “Ai uống nước này sẽ lại khát, còn ai uống nước Tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước Tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời" (Ga 4, 13-14). Chúa Giê-su chính là Mạch Nước đó.

* * *
Xưa kia, Augustinô là người mải mê tìm kiếm lạc thú trần gian suốt nhiều năm trường nhưng không gì trên thế gian có thể lấp đầy trái tim khao khát của ngài. Mãi đến tuổi 33, nhờ ơn soi sáng và lời nguyện cầu liên lỉ của người mẹ thánh thiện là Mônica, Augustinô mới khám phá Thiên Chúa là Nguồn Suối đáp ứng khát vọng của ngài và đem lại niềm hoan lạc vô biên. Bấy giờ lòng đầy hoan lạc, Augustinô thưa với Chúa: “Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên con cho Chúa, vì thế hồn con mãi thổn thức khôn nguôi, cho đến khi được nghỉ yên trong Ngài”.

Chỉ trong Thiên Chúa, khát vọng của Augustinô mới được lấp đầy. Quả đúng như Lời Chúa Giê-su nói: “Ai uống nước nầy sẽ còn khát lại, còn ai uống nước Tôi cho sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước Tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời”
(Ga 4, 13-14).

* * *
Lạy Chúa Giêsu, còn rất nhiều người đang khát Chúa mà vẫn chưa tìm thấy Chúa là Nguồn Nước mang lại hoan lạc và no thỏa cho tâm hồn. Xin cho họ được nhận biết Chúa chính là Nguồn Suối mà họ hằng khát khao.

Xin cho chúng con, như người phụ nữ Samaria xưa, sau khi gặp được Chúa là Nguồn Nước Trường Sinh, thì cũng mau mắn giới thiệu cho mọi người đến gặp Chúa, để họ cũng được no thoả nơi Chúa là Mạch Suối mang lại sự sống đời đời.

Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
(nguồn : thanhlinh.net)

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011

HIỆP THÔNG

HIỆP THÔNG

Anh chị em ca đoàn thân mến,
Ban Điều Hành mới nhận được tin :

Bà TÊRÊSA
ĐÀO THỊ NGỌC ANH

Sinh năm 1932


Nhạc mẫu
Anh Gioan Baotixita Nguyễn Thế Lương

đã an nghỉ trong Chúa lúc 05 giờ 45,
ngày Thứ Năm 17.3.2011,
tại tư gia : 111 đường Bạch Đằng, Phường 25,
Quận Bình Thạnh, Thành Phố Hồ Chí Minh
hưởng thọ 79 tuổi.

Nghi thức tẩn liệm
lúc 08 giờ 00 ngày Thứ Sáu 18.3.2011.

Thánh lễ cầu hồn tại gia :
  • Sau Nghi thức tẩn liệm
  • và lúc 19 giờ 00 ngày Thứ Sáu 18.3.2011.
Thánh lễ an táng tại Nhà thờ Giáo xứ Hàng Sanh,
Giáo Hạt Gia Định, Giáo Phận Saigon,
lúc 05 giờ 00, ngày Thứ Hai 21.3.2011.

Sau đó mai táng tại nghĩa trang Giáo xứ Búng,
Thuận An, Bình Dương.

Xin anh chị em hiệp ý cầu nguyện cho linh hồn TÊRÊSA sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa.

Ban Điều Hành
Ca Đoàn Cécilia
Giáo Xứ Thuận Phát
Kính Báo

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT I MÙA CHAY NĂM A (Mt 4, 1-11)

THẮNG VƯỢT CÁM DỖ

Cám dỗ là việc làm thường xuyên của ma quỷ. Nó nghĩ ra trăm mưu ngàn kế để cám dỗ, làm con người rơi vào cạm bẫy của nó. Nó gợi lên lòng ham muốn đến mức làm cho con người phải sa ngã. Nó rót vào tai con người những lời lẽ ngọt ngào, những lý tưởng xem ra rất cao đẹp, những lý luận nghe qua thì rất hợp logíc. Nhưng đó là mưu mô thâm độc của ma quỷ, nhằm làm cho con người sa ngã phạm tội và xa lìa Thiên Chúa.

Trước khi công khai rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã vào hoang địa để ăn chay cầu nguyện. Bốn mươi ngày đêm chay tịnh, Chúa cảm thấy đói và nhu cầu tự nhiên của thân xác đòi hỏi năng lượng để duy trì sự sống. Vì vậy, ma quỷ cám dỗ Chúa về miếng ăn: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì truyền cho những hòn đá này hoá bánh đi”
(Mt 4, 1-3). Quỷ đã gợi ý cho Chúa hóa đá thành bánh mà ăn. Xem ra sự cám dỗ của ma quỷ không xúc phạm tới Chúa mà còn quan tâm tới Ngài nữa. Nhưng đó là kế sách của ma quỉ muốn Chúa ăn uống, để rồi từ việc tham mê ăn uống, quỷ lôi kéo Người vào các việc xấu khác. Đó cũng chính là bài mà ma quỷ đã cám dỗ bà Evà khi xưa. Biết mưu thâm trước độc của ma quỷ, nên Chúa chống trả ngay tức thì, Người đáp: “Đã có lời chép rằng: Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra” (Mt 4, 4).

Ma quỷ đâu dễ chịu thua, thua keo này chúng bày keo khác. Quỷ biết con người nhiều khi muốn thể hiện “cái tôi” để thống trị và bắt người khác phục vụ mình. Ma quỉ đã khơi lên để Chúa thể hiện cái tôi trong con người của Ngài. “Sau đó, quỷ đem Người đến thành thánh, và đặt Người trên nóc đền thờ, rồi nói với Người: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì gieo mình xuống đi! Vì đã có lời chép rằng: Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ lo cho bạn, và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá”
(Mt 4, 5-6). Chúa uy quyền trên mọi loài thụ tạo, nhưng Chúa đâu tỏ quyền năng khi sự đòi hỏi không chính đáng. Nên Chúa đáp: “Nhưng cũng đã có lời chép rằng: Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi” (Mt 4, 7).

Ma quỉ lợi dụng điểm yếu của bản tính con người là tham tiền mê của, và sự hưởng thụ. Nên nó tìm cách cám dỗ Chúa về lòng ham muốn tiền của vật chất và sự hưởng thụ “Quỷ lại đem Người lên một ngọn núi rất cao, và chỉ cho Người thấy tất cả các nước thế gian, và vinh hoa lợi lộc của các nước ấy, và bảo rằng: “Tôi sẽ cho ông tất cả những thứ đó, nếu ông sấp mình bái lạy tôi”
(Mt 4, 8-9). Chúa Giêsu biết rõ điểm yếu của bản tính con người là ham mê tôn thờ tiền của vật chất, đã có nhiều người phải lao đao khốn khổ vì “cái bả vinh hoa phú quý”, làm cho họ hoa mắt, không còn phân biệt tốt xấu. Vì vậy, Chúa Giêsu đã chống trả quyết liệt, Người nói: “Xa-tan kia, xéo đi! Vì đã có lời chép rằng: Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi” (Mt 4, 10). Thấy Chúa chống trả quyết liệt các cơm cám dỗ, ma quỷ không còn kế sách nào để làm cho Người phải sa ngã, liền tìm cách rút lui: “Thế rồi quỷ bỏ Người mà đi, và có các sứ thần tiến đến hầu hạ Người” (Mt 4, 11).

Ăn uống là nhu cầu tối cần của mọi loài vật trên trái đất này, không ăn không uống thì không thể tồn tại được, như người đời vẫn thường nói: “mẻ không ăn cũng chết” phương chi con người. Nhưng ăn thế nào, ăn khi nào để con người tồn tại, phát triển và không mất phẩm giá. Con vật chỉ sống theo bản năng, đói thì tìm ăn, khát thì tìm uống, không phân biệt tốt xấu. Còn con người là hình ảnh của Thiên Chúa, có trí khôn suy biết, ý muốn tự do. Vì vây, con người sống bằng lý trí và ý chí, biết chọn lựa tốt xấu, chỉ ăn khi miếng ăn đem lại lợi ích cho bản thân và cho người khác, ăn uống để tồn tại và phát triển, hơn nữa, ăn là để tôn vinh Thiên Chúa, như thánh Phaolô đã nói: “dù ăn, dù uống, hay làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa”
(1Cr 10, 31). Đã có nhiều người trong chúng ta bị rơi vào cám dỗ của việc ăn uống, ham mê ăn uống, chè chén say sưa. Ăn thiếu một chút, uống thiếu một ly là lẩm bẩm kêu ca phàn nàn, chửi vợ mắng con, oán trách người làm bếp. Đi đâu về, đến giờ cơm, nhà bếp làm chưa kịp thì khó chịu, mặt mày cau có, chửi chó mắng mèo, hỏi không nói, gọi không thưa. Khi con người sa trước cám dỗ về miếng ăn, họ coi miếng ăn trọng hơn hạnh phúc gia đình, hơn tình nghĩa anh em, coi cái bụng là Chúa tể. Nên họ chỉ nghĩ đến ăn, chỉ lo cho cái dạ dày, không còn thì giờ để nghĩ đến việc lành phúc đức, không còn nghĩ Chúa nữa.

Trong con người ai cũng có cái tôi rất to, ai cũng muốn cái tôi của mình bành trướng, muốn thể hiện chính mình, mình phải hơn người, chỉ mình là giỏi nhất, tốt nhất, mình phải là ông chủ, muốn thống trị và người khác phải phục vụ, cung phụng mình, đòi hỏi kẻ đưa, người đón. Ma quỷ cám dỗ con người luôn thể hiện và tôn thờ cái tôi. Một khi cái tôi to lên, bành trướng lên thì con người coi anh em như cỏ rác, coi Chúa cũng chỉ là đồ trang sức.

Vinh hoa phú quý luôn làm mê hoặc con người, nhiều người suốt đời chạy theo theo bả vinh hoa phú quý. “Ham hố tiền bạc làm tổn thương đến quyền tối thượng của Thiên Chúa… Sự ham hố của cải tạo nên bạo lực, lạm quyền và chết chóc… Sự tôn thờ của cải không những làm cho ta xa lìa tha nhân, nhưng còn làm cho con người trở nên trống rỗng, bất hạnh, bị lừa đảo, bị ảo tưởng và không thực hiện được điều của cải hứa hẹn, vì con người đặt những vật chất vào chỗ của Thiên Chúa là nguồn mạch duy nhất của cuộc sống”
(trích sứ điệp mùa chay 2011 của ĐTC Benedicto XVI). Nên ma quỷ luôn cám dỗ con người mắc vào cái bả vinh hoa phú quý, để tôn thờ tiền bạc, tôn thờ những kẻ có tiền có quyền và gạt bỏ Chúa ra khỏi đời sống.

Ma qủi đã cám dỗ Chúa về ăn miếng ăn, về cái tôi, về sự giàu sang phú quý. Nhưng Chúa đã thắng vượt tất cả những cơn cám dỗ đó bằng việc ăn chay và cầu nguyện. Để đứng vững trước nhan Thiên Chúa trong vinh quang của Nước Ngài, chúng ta hãy noi gương Chúa Giêsu ăn chay cầu nguyện để thắng vượt tất cả những cám dỗ ngon ngọt của ma quỷ. Không tôn thờ cái bụng, lấy miếng ăn làm trọng. Không tôn thờ cái tôi, để bắt người khác hầu hạ mình, mà luôn qui hướng cuộc sống chúng ta theo thánh ý Chúa, giải thoát chúng ta khỏi tính ích kỷ, vượt thắng bản năng muốn thống trị người khác và cởi mở đối với tình thương của Chúa Kitô. Không tôn thờ tiền bạc và cái bả vinh hoa phú quý, để rồi khinh bỉ anh em và gạt bỏ Chúa ra khỏi đời sống.

Jos. Hồng Ân
(nguồn : thanhlinh.net)

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2011

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 9 MÙA THƯỜNG NIÊN A (Mt 7, 21-27)

CHÚA DẠY

Chúa Giêsu đã dạy
Nước Trời không phải chạy
Bằng bạc tiền con ơi!
Chỉ nghe lời dạy bảo
Của Chúa Đấng Tối Cao
Đem vào nơi tăm tối
Và đổi mới cuộc đời
Giúp nhân loại nghe lời
Vâng theo thánh ý Người
Sống một đời công chính
Không dính bén ô nhơ
Không thờ tôn tiền bạc
Không nói năng khoác lác
Không bài bạc tội lỗi
Không hối lộ tham ô
Không chơi bời cá độ
Không đổ lỗi cho người
Không cười đểu anh em
Không xem phim ảnh xấu
Không đấu đá thiệt hơn
Không đơn từ kiện cáo
Không làm láo báo công
Không thông đồng kẻ ác
Không bội bạc thờ ơ
Không lơ là bổn phận
Không tính toán phân vân
Không cân đo gian dối
Không theo lối thế gian
Không than phiền khúc mắc
Nước Trời con nắm chắc
Con chẳng mất tiền mua
Nghìn thu con hạnh phúc.


Jos. Hồng Ân
(nguồn : thanhlinh.net)