Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN C (Lc 20, 27-38)


SỰ SỐNG ĐỜI SAU

Hầu hết các tôn giáo đều dạy rằng chết chưa phải là hết. Con người sau khi chết được đưa sang một thế giới khác hoặc được dẫn đến một chỗ khác để tiếp tục sống. Thế nên mới có câu “thác là phế thách, còn là tinh anh”. Tức là người ta chỉ chết về phần thể xác; nhưng linh hồn con người sẽ còn mãi và sống mãi, hoặc để hưởng hạnh phúc nếu khi còn sống người ta đã ăn ngay ở lành, hoặc để chịu phạt, nếu người ta đã ăn ở gian ác.

Niềm tin đó đã bắt nguồn từ Thánh Kinh khi “ông Giu-đa quyên được khoảng hai ngàn quan tiền, và gửi về Giêrusalem để xin dâng hy lễ tạ tội; ông làm cử chỉ rất tốt đẹp và cao quý này vì cho rằng người chết sẽ sống lại”
(2Mcb 12, 43). Sách Macabê còn cho ta thấy sức mạnh của lòng tin, niềm hy vọng vào sự sống lại mà Thiên Chúa đã hứa cho con người. “hồi ấy, có bảy anh em bị bắt cùng với bà mẹ” (2 Mcb 7, 1) dưới thời vua Antiôkhô. Họ đã có tất cả sức mạnh chiến thắng tử thần nhờ “dựa vào lời Thiên Chúa hứa mà hy vọng sẽ được Người cho sống lại” (2 Mcb 7, 14). Bao nhiêu cực hình đã không chiến thắng nổi niềm tin vững chắc và quả cảm đó. Nếu “luật pháp của cha ông” (2 Mcb 7, 8) đã làm cho họ có sức mạnh lớn lao đến thế, thì “Đấng đã làm cho Đức Giêsu sống lại từ cõi chết cũng sẽ dùng Thần Khí của Người đang ngự trong anh em, mà làm cho thân xác của anh em được sự sống mới” (Rm 8, 11). Niềm tin đó đang trổ sinh những hoa trái thiêng liêng là các linh hồn lành thánh, biết đặt niềm hy vọng và sự sống của mình nơi bàn tay uy quyền của Thiên Chúa.

Bài Tin Mừng hôm nay, Thánh Luca tường thuật lại việc nhóm Xađốc “chủ trương không có sự sống lại”
(Lc 20, 27). Biết Ðức Giêsu giảng dạy đạo lý về việc phục sinh sau này, họ hỏi để thử và giễu cợt Người, nếu có sự sống lại thì sau này một người đàn bà đã lần lượt lấy bảy anh em làm chồng theo luật pháp, sẽ là vợ của ai? Theo luật Do Thái thì người ấy là vợ của bảy người; nhưng điều này chỉ có ở thế gian vì lần lượt xảy ra; chứ ở đời sau thì không có như vậy. Rõ ràng chỉ có óc tư tế thiên về luận lý mới nghĩ ra những "nố" luật như vậy, để gây lúng túng nhằm bắt bẻ và phi bác lời dạy của Chúa Giêsu.

Nhóm Xađốc đã suy nghĩ dựa trên cuộc sống hiện tại để đưa ra những lý lẽ theo nhãn quan trần thế. Họ hoàn toàn căn cứ vào tương quan hôn nhân để phi bác cả một thế giới thiêng liêng, nơi con người “không thể chết nữa, vì được ngang hàng với thiên thần”
(Lc 20, 35). Chỉ trong thế giới vật chất này, con người mới cần đến hôn nhân để duy trì sự sống “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng” (Lc 20, 35). Còn trong cõi vĩnh hằng con người sẽ tồn tại mãi mãi, không cần phải cưới vợ lấy chồng. Hai thế giới hoàn toàn khác nhau không thể dựa trên cùng một nền tảng. Hơn nữa đạo lý Chúa Giêsu dạy cao siêu vượt quá tầm hiểu biết của con người. Nên lập luận của nhóm Xađốc dựa theo qui luật của thế giới vật chất và cái nhìn của con mắt xác thịt, không phải là ý muốn và chương trình của Thiên Chúa.

Nhân dịp đó Đức Giêsu mạc khải cho họ biết về vấn đề kẻ chết sống lại và cách thức sống cuộc sống đời sau. Người cho thấy cuộc sống ấy không giống như ở đời này, không còn bị lệ thuộc vào không gian và thời gian, không bị chi phối bởi những thứ tình cảm mau qua. Trái lại cuộc sống của người công chính khi phục sinh sẽ được thần thiêng hoá như đời sống của các thiên thần. “Con cái đời này thì cưới vợ lấy chồng; còn những ai đáng hưởng đời sau và sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng... bởi họ được như thiên thần và nên con cái Thiên Chúa”
(Lc 20, 34-36).


Trong Tin Mừng, nhiều lần Chúa Giêsu nói đến cuộc sống đời sau như: Dụ ngôn ông nhà giàu và anh La-da-rô nghèo khó (x. Lc 16, 19-31); dụ ngôn về cuộc phán xét chung (x. Mt 25, 31-46); dụ ngôn cỏ lùng (x. Mt 13, 24-30; 36-43)…

Chúa Giêsu phán: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết” (
Ga 11, 25-26). Thiên Chúa làm chủ sự sống. Thiên Chúa là “Thiên Chúa của kẻ sống”. Chúa là Thiên Chúa của tôi nếu tôi đang sống, nghĩa là nếu tôi còn đang ở trong tương quan mật thiết với Ngài. “Thiên Chúa của kẻ sống” có nghĩa là “đối với Người, tất cả đều đang sống”. Vậy nếu tôi cắt đứt tương quan với Người tức là tôi đã chết và như thế Thiên Chúa không thể là Thiên Chúa của tôi nữa.

Muốn được sống đời sống ấy trong ngày sau hết, mỗi kitô hữu cần phải đặt trọn niềm tin tưởng phó thác nơi Thiên Chúa. Sống tương quan mật thiết với Chúa, thực thi lời Chúa dạy, sống công bình bác ái và hãy loại bỏ những hành vi gian ác, lối sống sa hoa, những lời nói gian tà, những tình cảm bất chính, những đam mê trần tục, không chiều theo cám dỗ của ma quỷ, thế gian và xác thịt.

Lạy Chúa, chính Chúa là sự sống lại và là sự sống, xin cho chúng con biết đi trên đường lối của Chúa, biết tin tưởng phó thác nơi lòng thương xót của Chúa để chúng con cũng được sống lại ngày sau hết, được nên giống các thiên thần và là con cái của Thiên Chúa.

Jos. Hồng Ân
(nguồn : thanhlinh.net)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.