Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

CHÚC MỪNG BỔN MẠNG 01.10

TOÀN THỂ ANH CHỊ EM CA ĐOÀN

HÂN HOAN CHÚC MỪNG
BỔN MẠNG

CÁC CHỊ, CÁC EM, CÁC CHÁU :

TÊRÊSA PHẠM THỤY TÂM ANH

TÊRÊSA NGUYỄN THỊ MAI
TÊRÊSA VŨ THỊ NGA
TÊRÊSA PHẠM THỊ XUÂN PHƯƠNG
TÊRÊSA NGUYỄN THỊ QUY
TÊRÊSA BÙI THỊ THANH THẢO

Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

CHÚC MỪNG BỔN MẠNG 29.9 & 30.9

TOÀN THỂ ANH CHỊ EM CA ĐOÀN

HÂN HOAN CHÚC MỪNG
BỔN MẠNG

Bác RAPHAEL PHẠM THẾ THƯỢNG
Anh GIÊRÔNIMÔ TRẦN VĂN VIỆT

Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN C (Lc 16, 19-31)


LÒNG ÍCH KỶ

Ích kỷ là loại bệnh nan y, khó có thể chữa trị được bởi vì: người ích kỷ có bao giờ biết mình ích kỷ. Cái gì cũng nghĩ về mình, lo cho mình, vơ vào mình, họ không chỉ vơ vật chất, mà còn vơ cả phần chân lý về mình nữa. Thực chất người ích kỷ còn là người "bảo thủ", toan tính thiển cận, thấy cái lợi trước mắt là lao vào như con thiêu thân để giành giật. Ích kỷ còn là nguồn gốc của mọi giống tội khác như: tham lam, kiêu căng, lật lọng, tráo trở, độc đoán, khinh bỉ, coi thường người khác…

Một trong muôn vàn tật xấu của người ích kỷ, là không bao giờ biết quan tâm đến người khác. Dụ ngôn “nhà phú hộ và người hành khất Ladarô” Chúa Giêsu kể trong Tin Mừng hôm nay, cho ta thấy cảnh đau lòng đó: “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người nghèo khó tên là Ladarô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no” (Lc 16, 19-21). Ở đây, chúng ta thấy có một nghịch cảnh ngay trong cuộc sống trần gian: Ông nhà giàu xử dụng một gia tài kếch xù. Ông ăn mặc sang trọng với gấm vóc lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Còn Ladarô nghèo khó thì sống trong tình trạng cùng cực, là một người ăn mày, một tên hành khất kém may mắn. Ladarô chỉ có một ước mơ rất đơn giản là được ăn những gì rơi rớt từ bàn ăn của người giàu kia mà chẳng được. Sức khoẻ của Ladarô thật là tồi tệ, đời sống thật mong manh, không có gì ăn, nên không đủ sức đề kháng, ung nhọt phát triển, bệnh tật gia tăng.

Tuy nhiên, còn có một điểm chung, đó là cả người giàu và người nghèo đều phải chết. “Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Ápraham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn” (Lc 16, 22).

Sau đời sống tại thế của kẻ giàu và người nghèo, Tin Mừng nói đến cuộc sống của họ bên kia thế giới. Sau khi từ trần, hai người lại tiếp tục đối nghịch, nhưng đảo ngược hoàn toàn. Lần này người giàu ở chỗ tối tăm, đau khổ khốn cùng, thay vì chỗ sang trọng nơi bàn tiệc. Người nghèo ngồi chỗ nhất, được hạnh phúc bên tổ phụ Abraham.

Người giàu ở trần gian, thì ngày ngày yến tiệc linh đình, nay phải xin một giọt nước. Người nghèo thay vì ngồi lê lết trước cửa ông nhà giàu để ăn mày, nay được ngồi nơi mát mẻ, thanh nhàn vui vẻ hạnh phúc.

Tội của người giàu trong Tin mừng không phải vì ông ta đánh đuổi, lăng mạ người nghèo. Ông ta không trộm cắp, không cướp của giết người, không tham ô hối lộ, không bóc lột người nghèo, cũng không buôn gian bán lận… Nhưng là tội ích kỷ chỉ lo cho bản thân, hưởng thụ của cải mình, mà chẳng màng chi đến anh em nghèo đói xung quanh, thờ ơ lãnh đạm trước nỗi khổ của đồng loại. Người giàu tự khép kín trong thế giới của riêng ông để hưởng thụ. Ông đã trở nên mù quáng trước lề luật của Thiên Chúa và trước sự hiện diện của người nghèo khổ. Có lẽ, mấy con chó còn tử tế với
Ladarô hơn ông nhà giàu (x. Lc 16, 21). Vì ích kỷ nên nhà phú hộ đã hoàn toàn xa cách với Ladarô. Ông tự tạo cho mình một vực thẳm khổng lồ, ngăn cách giữa người giàu và người nghèo. Vực thẳm đó ngăn cách cuộc sống của hai người ngay tại trần gian và kéo dài mãi đến tận thế giới bên kia, như lời tổ Phụ Abraham nói: “Giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được” (Lc 16, 26).

Người giàu có nhiều của cải nên cảm thấy mình được bảo đảm, không cần trông cậy vào niềm an ủi của Thiên Chúa (x. Rm 15, 4). Ông đã giả điếc làm ngơ trước lời mời gọi của Thiên Chúa. Của cải và cuộc sống xung túc đã làm ông đui mù tâm trí. Ông đã trở nên mù đối với Thiên Chúa và lề luật của Người, đối với người nghèo và cuộc sống đời sau. Nên Chúa Giêsu đã phải thốt lên “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao! Quả vậy, con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa” (Lc 18, 24); (Mt 19, 23); (Mc10, 17).
Ladarô là đại diện của những người nghèo khổ biết đặt niềm trông cậy vào Thiên Chúa, đã giữ lời khuyên của Chúa Giêsu “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ” (Mt 5, 3), nên được nhận vào bàn tiệc của Vương Quốc Thiên Chúa.

Thế giới ngày nay cũng không thiếu những Ladarô nghèo khổ đang lê lết trước cổng nhà ta, chờ được chúng ta bố thí chút cơm thừa canh cặn. Vậy mà nhiều khi chúng ta vẫn giả điếc làm ngơ, vẫn bưng tai bịt mắt, ung dung vui hưởng những của cải mà Chúa đã ban cho ta, không màng chi đến nỗi thống khổ của đồng loại. Phải chăng chúng ta cũng đang tạo cho mình một vực thẳm ngăn cách giữa giàu và nghèo, giữa sang và hèn, giữa nông thôn và thành thị. Trong chuyến viếng thăm Hoa Kỳ năm 1979, ĐTC Gioan-Phaolô II đã nói: “Chúng ta không thể thờ ơ vui hưởng của cải mà Chúa ban cho chúng ta, nếu bất cứ ở vùng nào đó người hành khất “Ladarô” của thế kỷ vẫn còn đang đứng chờ chúng ta ở cửa…. Ông nhà giàu và Ladaro nghèo khổ, cả hai đều là người, đều được Thiên Chúa dựng nên giống hình ảnh Ngài, đều được Đức Kitô cứu chuộc bằng giá rất đắt là giá máu quý báu mà Ngài đã đổ ra…. Chúng ta đừng bao giờ bằng lòng với hành vi chỉ cho họ những mẩu bánh vụn nơi bàn tiệc”.

Mẹ Têrêxa thì nói: “Cái xấu lớn nhất trong thế giới ngày nay là thiếu vắng tình yêu, sự thờ ơ khủng khiếp đối với người lân cận ngày càng phổ biến”.

Mỗi người trong chúng ta hãy đứng lên ra khỏi bàn tiệc, cởi bỏ những trang phục quá sang trọng, không cần thiết, vì nó làm cho ta xa cách Chúa và xa lạ với những người nghèo. Chúng ta hãy nhìn ra cổng để thấy và đến gần những “Ladarô” của thời đại, đang ngồi lê trước cổng nhà ta. Chúng ta hãy đưa tay ra chia sẻ, giúp đỡ để xoa dịu nỗi đau của đồng loại, thu nhỏ vực thẳm ngăn cách giữa người giàu và người nghèo. Để chúng ta không phải chịu cực hình trong âm phủ, không phải ngửa tay xin một giọt nước để làm mát. Thiên Chúa rất vui lòng khi thấy con cái của Ngài sống tình liên đới, biết chia sẻ những hồng ân đã lãnh nhận từ nơi Ngài như thế, để Ngài thưởng công cho họ. Vì khi chúng ta chia sẻ cho anh em nghèo khổ, là chúng ta làm cho chính Chúa vậy (x. Mt 25, 40).

Của cải là mối nguy hiểm lớn cho con người ở mọi thời và mọi nơi. Vì của cải là con dao hai lưỡi, nếu biết sử dụng thì của cải là đầy tớ tốt phục vụ cho chính mình cùng đồng loại ở đời này và là phương tiện đưa ta đến cuộc sống vĩnh cửu. Còn không biết sử dụng thì của cải là ông chủ tồi, đời này huỷ hoại cuộc sống ta trong những cuộc chè chén say sưa, ăn chơi vô độ, bán rẻ lương tâm, huỷ hoại nhân cách, xa tránh anh em. Nó còn ngăn cản chúng ta trên đường tiến về Nước Trời để vui hưởng cuộc sống vĩnh cửu với Chúa.

Lạy Chúa, chúng con là những con người ích kỷ, chỉ biết lo cho bản thân, nghĩ về mình, vơ vào mình để hưởng thụ, mà không màng chi đến nỗi thống khổ của anh em con. Chúng con cũng đang tự xây cho mình một vực thẳm khổng lồ, ngăn cách giữa giàu và nghèo. Làm cho chúng con xa cách, không thể đến được với Thiên Chúa và tha nhân. Xin Chúa thương trợ giúp, để chúng con biết lấp đi vực thẳm ngăn cách đó, cho chúng con đến được gần Chúa và gần anh em nghèo khổ. Làm cho cuộc sống mai sau chúng con cũng được vào nơi mát mẻ bên cạnh tổ Phụ Abraham và trước nhan Thiên Chúa.

Jos. Hồng Ân
(nguồn : thanhlinh.net)

Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 25 THƯỜNG NIÊN C (Lc 16, 1-13)


NGÃ RẼ ĐỊNH MỆNH

Không biết từ bao giờ con người không chỉ cần tiền để sống, nhưng còn cần tiền như một cứu cánh. Ai cũng ra sức kiếm sao cho được nhiều tiền, cho có nhiều tiền để sống. Sống ở đời mà không có tiền thì chỉ chết chắc. Tiền bạc không những giúp con người tồn tại phát triển, mà còn giúp thăng tiến mọi mặt. Có tiền làm gì cũng được, muốn gì cũng có, cho nên ai chẳng cần tiền, ai chẳng ham tiền?

Tiền bạc dần dần trở thành tối quan trọng cho con người trong cuộc sống. Nhân loại cần tiền như vậy, nên làm nô lệ cho tiền của lúc nào chẳng hay. Người ta ra sức làm mọi chuyện chỉ để có tiền. Ai cũng cần tiền, mọi người đều muốn tiền, cào cấu, chém giết, sát hại nhau... cũng chỉ vì tiền.

Hằng ngày trên thế giới có biết bao nhiêu chuyện đáng buồn xảy ra chỉ bởi tiền. Mà không có tiền thì khổ thật đấy. Ai đã từng thiếu thốn, túng quẫn mới cảm nghiệm sâu sắc nỗi đau của kẻ không tiền. Nhưng sống chỉ để có tiền, sống chỉ vì tiền thì mất hết lương tri thì thật đáng chê trách. Tiền bạc lôi kéo con người đi vào con đường tham mê danh vọng, chức quyền, xa rời Thiên Chúa, thay vì trú ngụ trong Đền thánh của Ngài thì lại vùi mình trong men rượu, đam mê, cờ bạc. Tác hại của tham tiền là vậy.

Trớ trêu thay, người đã giàu, tiền của lại cứ theo nhau vào nhà, còn kẻ nghèo, bạc tiền lại nối đuôi chạy ra. Cái đáng sợ nhất trong cuộc sống cũng chính là gian giảo về tiền của, để đánh mất tình thân tộc, đánh mất tình bằng hữu lúc nào không hay.

Cần tiền là điều hợp lý, thế nhưng cần như thế nào và sử dụng làm sao mới tối quan trọng. Người giàu nứt vách mà vẫn ki cóp từng đồng thì thật bỉ ổi. Người khôn ngoan không phung phí bạc tiền nhưng biết xài đúng chỗ, đúng lúc. Tiền bạc là một trong những thứ cám dỗ con người mãnh liệt. Ai giữ được lòng thanh liêm giữa cạm bẫy bạc tiền là người đại phúc. Ngày nay tiếng gọi tiền tài là tiếng gọi mãnh liệt hơn tất cả. Có tiền là có mọi thứ, tiền bạc hiện tại chả khác tấm vé thông hành đi xuyên mọi cánh cửa. Ổ khoá nào an toàn mấy đi nữa mà thiếu chìa mở kho tiền thì cũng coi như vô hiệu. Người ta chỉ mơ thấy tiền mà mong ước có nhiều tiền là vậy, đau lòng lắm.

Đã theo chủ tiền, là chắc chắn đi vào con đường cùng không lối thoát. Chạy đâu cho thoát lưới trời, đam mê danh vọng rồi cũng dần ra tro bụi. Có lẽ cuộc sống là như vậy, đối diện với muôn màu, muôn sắc của cuộc đời mới thấy thế nào là đam mê danh vọng, tiền tài. Tất cả rồi cũng ra hư không, tàn lụi, chỉ có tình yêu thương chân thật mới tồn tại vĩnh cửu mà thôi.

Trên thế giới, nhân loại hơn nhau cũng chỉ vì tiền. Nhiều tiền của làm gì cũng dễ, nhưng lại không dễ vào Thiên Đàng. Không của cải, bạc tiền, dễ tiến thân trên đường đến Nước Trời. Thiên Chúa và vật chất đối nghịch nhau, Ngài không ở chung với đam mê, danh vọng nhưng Ngài bước lên của cải vật chất mà sống và dạy con người sống bác ái, khó nghèo.

Có lẽ con người không thân thích với vật chất nào khác ngoài tiền, cho nên thế giới làm tôi đòi cho của cải. Loại bỏ Thiên Chúa, loại bỏ tha nhân ra khỏi mình, con người trở thành kẻ tàn nhẫn ích kỉ lao mình vào chốn huỷ diệt. Từ khước nhau, nhân loại từ khước cả Thiên Chúa, bám víu vào ông vua vật chất, bỏ lại sau lưng tiếng gọi mời yêu thương bất diệt.

Lạy Chúa, làm người ai chẳng thích tiền, vì có tiền là muốn làm gì cũng không khó. Vì không quá phụ thuộc tiền tài, con chọn Ngài làm gia nghiệp. Thế nhưng, dẫu thế nào thì con cũng có khác gì loài cú xấu xí, khoác lên người tấm áo giả trá, cao vọng làm công xinh với ước mong được thanh liêm, trong sạch. Giờ đây, con lại chỉ muốn được sống thật với mình, con người trần trụi bên cạnh đống tham vọng bất chính, đứng trước ngã rẽ định mệnh bởi thế gian, bạc tiền con thao thức bất lực. Xin Chúa hãy cho con được trở thành môn đệ quả cảm, dám hy sinh từ bỏ tất cả mà sống cho niềm vui và hạnh phúc của Thiên Chúa. Xin cho con được làm nô lệ trong nhà Chúa, hơn là được tiền rừng bạc bể mà cách xa Ngài. Giữa trăm ngàn tiếng gọi đang hối thúc, xin cho con chỉ chọn một mình Ngài, và bước đi làm môn đệ Ngài suốt đời con.

M. Hoàng Thị Thuỳ Trang, ICM.
(nguồn : thanhlinh.net)

Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2010

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 24 THƯỜNG NIÊN C (Lc l5, 1-32)


TÌNH CHÚA TÌNH CON

Lạy Chúa Trời tình yêu Ngài tuyệt đối
Chúa đã dạy con hai tiếng yêu thương
Tình yêu Ngài đâu có thể đo lường
Bằng mực thước, hay tỏ bằng ngôn ngữ

Gần bên Chúa con thấy tình ấp ủ
Trái tim con nay trọn vẹn trao Ngài
Tim thật thà thánh thiện, không hề phai
Xin thánh hoá được như tim Chúa đó

Con yêu Người với những gì con có
Tình cho đi, nhưng không mong nhận lãnh
Trái tim này xin cho được lành thánh
Yêu tha nhân và kính mến Chúa Trời

Xin dâng Ngài trái tim không hề vơi
Con hiến dâng linh hồn và thể xác
Cả trí khôn con đây xin phó thác
Luôn trung thành mãi mãi không hề phai

Tình yêu Chúa lan toả chốn trần ai
Cho nhân thế tìm về nơi vinh phúc
Ngọn lửa mến đốt lòng con thôi thúc
Bước theo Ngài làm nhân chứng tình yêu

Dù gian nan, dù sống kiếp cô liêu
Luôn bền chí, hiến dâng làm hy lễ
Ôi, tình Chúa quá yêu thương trần thế
Hiến thân mình để cứu chuộc nhân sinh

Con cúi lạy Tình Quân, Đấng uy linh
Đã đong đầy cho tim con nhỏ bé
Nguyện trung trinh son sắt giữ lời thề
Luôn tín thác trong tình yêu mãi mãi...


Teresa KimTrinh

(nguồn : thanhlinh.net)

Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010

NGHE LẠI MÌNH HÁT

Anh chị em ca đoàn thân mến
Mời anh chị em hãy nghe lại những bài hát trong Thánh Lễ Mừng Kính Thánh Antôn, Bổn Mạng Giáo Xứ, ca đoàn chúng ta hát lúc 5g00 sáng Thứ Bảy 12.6.2010. Vì lý do kỹ thuật nên việc post lên blog có phần khá chậm trễ. Xin thông cảm.

Anh chị em tìm đến mục "VIDEOCLIP HÁT LỄ" phía bên phải màn hình, bấm vào "MỪNG BỔN MẠNG GIÁO XỨ 2010" chương trình sẽ tự động phát liên tục từ bài Ca Nhập Lễ đến bài Kết Lễ.

Xem đi nha.
Thân chào

Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN C (Lc 14, 25-33)


TỪ BỎ VÀ QUÊN MÌNH

Ở trên đời có nhiều cái chọn lựa
Ta tự nhiên thích chọn cái tầm thường
Hơn là chọn những thứ gì cao cả
Chọn cái phù du hơn hạnh phúc vững bền

Xem ra con người thường thích dễ dãi
Hơn cái khó thuộc hạnh phúc trường sinh
Trong khi điều kiện trở thành Môn đệ
Đòi hỏi ta mỗi người phải quên mình

Không phải ai cũng có thể làm được
Một số người dám chọn lựa dám liều
Để trở thành Môn đệ Chúa Giêsu
Phải chọn lựa nhiều lần trong cuộc sống

Đời con người năm này qua năm khác
Và thời gian không êm ả trôi đi
Khiến chúng ta quyết dứt bỏ những gì
Nhưng ươn hèn muốn bỏ mà không dứt

Điều hôm nay chưa thấy có dính bén
Đến ngày mai đã thấy khó gỡ rồi
Gì đã bỏ còn hấp dẫn nữa thôi
Thật không ngờ lại giao chiến gian khổ

Tình trạng này tạo dằng co bất ổn
Nó ray rứt với tháng năm kéo dài
Cố ngồi lại ta tâm tình với Người
Để nhờ Người xem xét hướng ta bước

Điều kiện Chúa đưa ra lại gay gắt
Phải đặt Chúa trên các giá trị đời
Chúng tương đối với Người ở mọi nơi
Mọi sự đời đều tạm thời tất cả

Ta chọn Người là chọn đi đường hẹp
Vì Đức Giêsu một giá trị tuyệt vời
Ngày Chúa Nhật ta hy sinh cuộc chơi
Lo Lễ lạc và viếng thăm người bệnh

Chọn lựa này nó trở lên nhẹ nhõm
Nếu ta biệt thể hiện trong thương yêu
Mẹ bên con không mỏi mệt gì nhiều
Dù suốt đêm săn sóc con yếu liệt

Nhìn Thánh Giá Chúa cho con hiểu hết
Chính vì yêu Chúa chấp nhận kiếp người
Con từ bỏ noi gương Chúa cứu đời
Để trần gian hoa Cứu Độ nở rộ

Xin cho con khỏi lo toan nỗi khổ
Để vui sống theo Thánh Ý của Cha
Dù mất mát thua thiệt nhưng được Cha
Mất chính mình …con lại được tất cả

Con lạy Chúa ! giúp con vui rỉ rả
Ở bên Chúa con tâm sự nỗi niềm
Con sống vui bên Thánh Tâm Chúa liên
Xin giúp con từ bỏ mình Chúa nhé ..!


Cao Trí Dũng
(nguồn : thanhlinh.net)