Thứ Ba, 29 tháng 6, 2010

KHI QUẢ BÓNG CÒN LĂN


28/6

Thế là đã qua vài ngày sau vòng đấu loại của World Cup 2010 ở Nam Phi. Nhũng đêm thức trắng để theo dõi những trận cầu ưa thích của các đội bóng mạnh ở từng châu lục. Những niềm vui xen lẫn nỗi buồn của các đội bong khi được vào tiếp vòng 16 hay phải chia tay về nước, của các cổ động viên cuồng nhiệt trên khán đài hay ở tận quê hương xa xôi của từng đội bóng, hay của các fans vốn hâm mộ từ xa…Cái không khí thân quen mà vốn chỉ bốn năm mới được trở lại một lần trên hành tinh này, đang bàng bạc trên các cột báo hàng ngày, các chuyên trang thể thao , các tờ tin nhanh hay các trang tin tức on–line, lại được tô điểm thêm bằng tiếng kèn vuvuzela truyền thống ồ ồ như tiếng ve ran của đất nước Nam Phi…

Sự mạnh lên hay yếu đi của từng đội bóng, các kỹ thuật điêu luyện , các tài năng cá nhân, và các chiến thuật phù hợp đều đều dần dần được thể hiện rõ qua các góc máy quay từ xa hay các cận cảnh tinh tế… Những Ozil ( Đức ) , Donovan ( Mỹ ), Higuain ( Argentina ), Gyan (Ghana), Honda ( Nhật ),… nổi lên một cách sáng giá và được đặt nhiều kỳ vọng nơi người hâm mộ…Những đội bóng lừng danh nhưng già nua, thiếu kỹ, chiến thuật, hay sự gắn kết nhau trên cầu trường, và kể cả sự may mắn nữa, đễu đã và đang giũ áo về nước. Nào là Pháp, Ý , rồi Anh, Mỹ…; không kể đến những đội không kém chút nào trong vòng loại về khả năng nhưng lại thiếu chút ít tính toán và cả may mắn nữa nên đã rời sân sớm như Nam Phi, Hàn quốc, Slovenia, Úc, Slovakia

Cuộc đời đôi khi giống như một sân bóng, muốn chiến thắng và hoàn thành sự nghiệp, người ta đều phải tự lực cho riêng mình và động viên mọi người xung quanh cùng tiến lên cho một mục đích đã sẵn… Sự nôn nóng, thiếu hiểu ý nhau , thiếu kỹ thuật và khả năng cá nhân, thiếu tầm nhìn bao quát và khả năng phán đoán tình huống, thiếu sức bền và nhiệt huyết của tuổi trẻ cả trong cầu trường ( cầu thủ hay thủ môn ) lẫn sự sang suốt và nhạy bén từ ngoài sân cỏ ( huấn luyện viên và trọng tài ) đều dẫn đến những bi kịch lớn cho một tâp thể mà đôi khi không còn dẫn đến một cơ hột thứ hai ( vì quá già, chẵng hạn, Platini, Gullit, Beckham … chẳng một lần vươn tới chiếc cúp vô địch dù đã chin muồi tài năng ! )

Nhìn sang châu Á, lai thêm một lần chờ đợi tin vui từ tuyển Nhật khi Hàn quốc đã về nước. Đội bóng còn lại của châu Á này sẽ làm gì trước một Paraguay mạnh mẽ về thể lực và lối đá khốc liệt… Nếu thiên về đá phạt và đá luân lưu thì e không đủ vì là tấm gương và là lần đầu tiên một đội bóng châu Á lọt vào chung kết. Sức bền luôn là một vấn đề; sự chuyền banh như để là một vấn đề khác; một thủ quân và vài tiền đạo có tầm bao quát sân là cần thiết hơn nữa để đưa nhanh đến cơ hội và tình huống ghi bàn… Tất cả đều ở phía trước đêm nay và mọi người châu Á đều có chung một niềm kỳ vọng khi quả bóng còn lăn… và cuộc đời vẫn còn có cơ hội gặt hái thành quả từ những cầu thủ tài năng đang đến độ chin muồi về sức bền, tư duy, kỹ,chiến thuật, và tỏa sáng trong từng tài nghệ cá nhân lẫn sự trợ giúp như ý của đồng đội mình…trong đội tuyển của mỗi nước …vốn khát khao có mặt một lần trong đời ở một kỳ World Cup nào đó ở tương lai …

29/6

Và hôm nay, tôi viết tiếp lời chào buồn cho một đội Nhật Bản không thành công trong những quả đá phạt luân lưu hôm qua. Tại sao họ lại phải chờ một dịp may trong một trò luôn may rủi như thế ?!

2/7

Thế là trong ba ngày này trở đi, tám đội còn lại sẽ vào tứ kết. Các trận cầu sinh tử giữa Hà Lan – Brazil, Uruguay – Ghana, Argentina – Đức, Paraguay – Tây Ban Nha chắc chắn sẽ là nảy lửa. Bốn đội Nam Mỹ khi ba đội châu Âu và một đội châu Phi nói lên điều gì khi vẫn vắng mặt một đội châu Á, vốn là châu lớn nhất nhưng vẫn đi sau chẳng chịu về trước…

Cầm bằng theo ý kiến của riêng mình, tôi vẫn tin Brazil, Argentina, Uruguay và Tây Ban Nha sẽ thành công. Với lối đá của Brazil hiện giờ và hiệu quả của cả ba tuyến , không gì khó để đi tiếp khi Hà lan quá mờ nhạt và thiên về phòng thủ. Lối đá tổng lực ngày nào chỉ còn vang bóng một thời của những chiếc áo màu da cam…

Về Uruguay thì nhỉnh hơn Ghana một chút…

Còn giữa Argentina và và Đức sẽ thật sự là một trận sống còn. Nếu lối đá hào hoa của Argentina thời Maradona mà nay được lặp lại qua hình ảnh Messi cộng thêm chút phòng thủ uyển chuyển thì đội Đức cũng khó làm gì trừ phi đội Đức mở tỉ số trước để gây sức ép tâm lý và tìm sơ hở trong hàng phòng ngự của đối phương khi họ nôn nóng xông lên và làm lạc thế trận…

Với Paraguay thì khó mà qua Tây Ban Nha, một đội nhiều kinh nghiệm trận mạc và nhiều cầu thủ có tài...

Thế thôi, dự đoán là dự đoán, cho vui khi quả bóng vẫn còn lăn … về phía bất ngờ nhất…phải không các bạn ?!


3/7



Lại thêm một lần chào buồn cho đội bóng hào hoa Brazil của tôi, đội bóng hào hoa nhưng không có cái đầu lạnh cần thiết khi bị gỡ hòa. ..Từ một đường chuyền như để từ Melo và trong lúc vẫn còn tăng tốc phía trước, Robinho của Brazil đã ghi bàn mở tỉ số … Một bàn thắng hay và đẹp như mơ ! Nhưng rồi khi bị san bằng tỉ số ở phút 54, Melo đã không giữ được bình tĩnh, đạp vào bụng Roben và nhận thẻ đỏ… Brazil chỉ còn lại 10 người trên sân và không có cái đầu lạnh như người Đức, trong khi Hà Lan chỉ chờ một cơ hội như thế để đến lượt Sneijder từ một cú phạt góc đã dùng đầu đưa bóng vào lưới , nâng tỉ số chung cuộc 2-1 nghiêng về Hà Lan đến cuối trận … trả thù ngọt ngào cho trận thua của họ ở bán kết World Cup năm 1998 …

4/7

Thế là vòng Tứ kết đã khép lại với 4 đội vào Bán kết Hà lan, Uruguay, Đức, và Tây Ban Nha, và 4 đội chia tay buồn bã và cay đắng : Brazil, Argentina, Ghana, và Paraguay !

Một Brazil và một Argentina hào hoa với quân bài lộ rõ và không rút ra được gì từ những trận cầu trước đó. Những cái đầu nóng vội và cả sự thiếu may mắn nữa, đã đem lại nhiều tiếc nuối cho người hâm mộ. Người ta sẽ còn nhớ tài hoa như Messi mà khi bị hậu vệ kèm chặt thì cũng sẽ khó làm nên chuyện, và lạc lõng như Chritian Ronaldo thì cũng chẳng giúp gì nhiều cho Bồ Đào Nha…Người ta cũng sẽ tiếc nuối cho Gyan-Ghana khi đá hỏng cú phạt đền và làm đội bóng mất cơ hội vào tứ kết; và dĩ nhiên mọi người còn nói nhiều về màn đưa tay ra đỡ để cứu nguy cho dội nhà của Suarez – Uruguay ; người hùng hay một kẻ thiếu tinh thần thể thao ?! Rồi cả hai cú phạt đền liên tiếp nhau giữa Paraguay và Tây Ban Nha trong vòng một phút nhưng cả hai đều đá hụt…và bỏ lỡ cơ hội vàng cho Paraguay, để cuối cùng Villa ghi bàn thắng duy nhất cho Tây Ban Nha – và là bàn thứ 5 của mình ở World Cup – giúp đội nhà vào tứ kết…

Cũng chắc chắn là tư duy chiến thuật của huấn luyện viên Loew hơn hẵn Maradona ( mặc dù tài đá và rê bóng có thể không bằng ) khi mỗi trận đều biết rút kinh nghiệm và đổi mới chiến thuật như nhiều người đã dự đoán : Đức cố gắng thắng nhanh ( bởi đường chuyền của Schweinsteiger cho Muller ) và lui về phòng thủ mặc cho Argentina nã bóng liên tiếp vào khung thành hầu làm tiêu hao sức lực và ý chí của đối phương… ( Bằng chứng là ta thấy Argentina nóng vội và cứ sút từ xa – người ta chỉ làm thế khi không thể tiếp cận khung thành được bởi hàng phòng vệ dày đặc của đối thủ ! ) Để… rồi khi đội bóng của Maradona mệt mỏi và tốc độ bắt đầu kém đi, Đức liền băng lên phản công nhanh ( Argentina không dè hay không theo kịp ?! ) và từ các đường chuyền; hết Close, Friedrich, rồi đến Ozil ghi bàn tơi tả vào lưới nhà Argentina…

Thôi bóng đá là bóng đá! Người ta còn nói hoài khi quả bóng còn lăn và còn nhiều bất cập của nó : Những quả banh vào lưới nhưng không tính vì tầm nhìn hạn hẹp của con người ( Qua vạch cầu môn : có bằng chứng ! Thủng lưới cho dù đối phương có đưa tay ra cản : cũng có bằng chứng ! ) Vậy thì FIFA bênh trọng tài hay trọng tài cao hơn FIFA ? Đó mới là vấn đề để cần luận bàn để có … sửa đổi trong tương lai !!!

Và đành chờ xem Bán kết vậy! Lẽ nào Tây Ban Nha không một lần mơ cúp vô địch ?!

5/7

Lại chờ đợi bán kết giữa Hà Lan - uruguay, Đức - Tây Ban Nha ...Sao dạo này người ta cầm đồ nhiều quá !

6/7

Khuya nay , rạng sáng ngày mai, lại đến trận Hà Lan – Uruguay. Giữa hai trường phái châu Âu và Nam Mỹ : Ai thắng ? Dĩ nhiên là Hà Lan nhỉnh hơn nhiều. Tuy nhiên, cơ hội vẫn có với Uruguay nếu Uruguay chơi hay bất ngờ ; hưởng được một quả phạt đền ; hoặc Hà Lan chỉ còn 10 người trên sân. Những người mặc áo cam , lúc nóng lên , thường khi cũng hay ấm đầu lắm ! Ai mà biết được ?!

7/7

Buồn cho Uruguay ! Thế là dù đá cũng hay và có nhiều nỗ lực nhưng cuối cùng với tỉ số 2-3, Uruguay đành thua vì thời gian không ưu ái với đội tuyển đang hăm hở xông lên ; và vì ở trái thứ hai của Hà Lan sút vào khung thành Uruguay đã được tính điểm ; trong khi mà một cầu thủ Hà Lan đã ở vào thế việt vị mà trọng tài biên bị che chắn nên không thấy…Dù sao đi nữa, đội bóng Nam Mỹ này cũng tiến bộ thấy rõ khi vào đến bán kết…

Khuya đêm nay lại đến trận Đức – Tây Ban Nha. Thật là kỳ phùng địch thủ và đáng … để xem ! Nhiều người thích bắt Đức nhưng mình lại thích chọn Tây Ban Nha vì dù sao đi nữa Đức đã ba lần vô địch rồi, còn Tây Ban Nha thì chưa ! Cái khoái cảm lần đầu chiến thắng sẽ làm bật lên các gân cốt còn chùng, chưa săn của các chú “ Bò Tót”. Đồng thời, các quân bài của Đức đã lộ rõ gần hết, trong khi mà chiến thuật của Tây Ban Nha vẫn còn là ẩn số ; Một Torres tịt ngòi không có nghĩa là sẽ tịt ngòi mãi mãi, nhất là trong trận cầu “ đinh “ này, nếu được xốc lên hay chuyển qua nhiệm vụ … châm ngòi cho Villa và cho chính mình…Và Muller, tiền vệ Đức – tay có duyên ghi bàn, lại không có mặt đêm nay… Một mất mát lớn cho Đức ! Cầu thủ nào trám chỗ có thể thay thế được anh ta làm đủ những gì anh ta đã làm cho đội Đức như trước ?! Đó là chưa kể đến sư chệch choạc và thiếu ăn ý với các cầu thủ khác có thể xảy ra …Lại nữa , bài học thắng phủ đầu của Đức ngay trong hiệp đầu và làm tiêu hao sinh lực đối phương ( như trong trận gặp Argentina ) khó thể diễn ra một lần nữa vì các đội bóng châu Âu nghiên cứu về nhau rất kỹ trước mỗi trận đấu ( trừ khi Tây Ban Nha khinh địch và thich “ húc “ chỗ … khác ! ). Vậy thì trận đấu sẽ kéo dài … và giằng co, đầy kịch tính … Người ta đang nghĩ đến thẻ đỏ và lợi thế hơn người, những quả sút luân lưu và xem “ đầu” bên nào “ lạnh “ hơn trong đêm nay… Một chung … kết sớm !!!

8/7

Trận cầu thật sướng mắt vì hai bên so kè nhau chặt chẽ trong hiệp một. Tuy nhiên, những gì mọi người mường tượng có thể đến … đã đến … Đức thua trận vì thiếu Muller, không có chiến thuật mới và cũng thiếu cả thần may mắn nữa; trong khi mà Tây Ban Nha tỏ ra công phá nhiều hơn , tài năng lại dàn đều và tự tin cũng nhiều khi công phá ngay cả trước hàng phòng thủ dày đặc của hậu vệ Đức, chứ không sút từ xa như Argentina sau khi bị Đức gác trước. Và 1-0 ngay ở giữa hiệp hai là đòn khó gỡ cho Đức vì thời gian có hạn… và Đức tỏ ra cũng không đủ “ lạnh” hơn và “ tháo vát” hơn khi thời gian đã … hết !

10/7

Lại chờ dợi trận tranh 3 – 4 giữa Đức – Uruguay . Đức nhỉnh hơn và sẽ không chịu về tay không, cũng như đang cố gắng kiếm giải “ Vua Phá Lưới “ cho một trong hai : Close hay Muller ?!

Uruguay phải làm gì để không hổ danh “ Cựu vô địch “ của một thời chưa xa… Trận đấu cũng đáng để thức lắm chứ ! Và khi mọi người còn chờ đợi, thì quả bóng vẫn còn thích lăn về phía …trước …Để xem giữa Close, Muller ( Đức ) và Forlan ( Uruguay ) ; ai sẽ ghi bàn nhiều hơn …

11/7

Thế là trận tranh hạng Ba đã ngã ngũ và như nhiều người dự đoán, Đức thành công với tỉ số 3-2. Thiếu một Close và vài cầu thủ khác vì bịnh cúm, nhưng Muller vẫn có dịp để ghi bàn, và Forlan ở phe đối thủ cũng nào kém cạnh: Cả hai đều ngang ngửa nhau với 5 bàn thắng, đồng banh với Villa ( Tây Ban Nha ) và Sneijder ( Hà Lan ) ... trước giải Vua Phá Lưới ...Trận cầu tương đối hấp dẫn vì cả hai cũng thõa mãn khi vào đến đây nên không thủ … thành quá mức. Đáng để xem lại nếu trận chung kết trở nên uể oải và Hà lan cứ thiên về phòng thủ miết … đến chết !

Nhưng có vẻ không phải thế khi nhìn tương quan lực lượng giữa hai bên và lối chuyền banh và dẫn banh như vào chỗ không người của các chú “ bò tót “ trong trận gặp Đức thì biết ! Ngoài ra, Tây Ban Nha cũng vững chân hơn và chắc ăn hơn với một Xavi, Alonso, và Iniesta chuyên kiến thiết bóng và Villa Pedro, Torres đều hăm hở muốn ghi bàn. Các chú sẽ không để banh yên và sẽ “ húc “ cho ra ngô ra khoai…

Còn Hà Lan thì sao ? Cứ nhìn Robben cứ liên tục gãi đầu sau khi đội đầu vào lưới đối phương thì cũng biết là anh chàng này có nằm mơ cũng không ngờ có lúc mình đánh đầu cũng hiệu quả nào kém gì đôi chân nhưng điều ấy chắc … là không thường !!! Và nếu cứ để Robben lấy đà thêm một nhịp nữa mới sút thì hơi khó cho Robben trước kinh nghiệm dày trận mạc của hàng hậu vệ Tây Ban Nha … Còn Sneijder dù cố gắng nhưng bị khóa “ giò “ thì sao ? Ai thế !!!

Ai dám bảo là cả hai đều không thích sút luân lưu ?! Nhưng thần định mệnh hình như … không muốn thế !

Và Hà Lan dù muốn dù không, để tránh thất bại, sẽ vùng lên như một cơn lốc màu da cam trái với mọi tiên đoán, nhưng hơi khang … khác chút ít có lẽ vì … trễ tàu …

Trận thư hùng hẵn sẽ mang nhiều kịch tính nhất là trong hiệp hai và cũng có thể ở cả hiệp phụ vì cả hai đều khao khát một lần thực sự chạm tay vào chiếc cúp vô địch – điều mà bao thế hệ tài hoa trước họ chưa hưởng được thì nay đàn em há lại thua kém sao ?! Thôi đành … chờ xem quả bóng muốn lăn về đâu đêm nay trong một cuộc đối đầu giữa mùi hương mê hồn của quê hương hoa Tu Líp và điệu nhảy Boléro quyến rũ và cuồng nhiệt của các chàng trai xứ sở chú Bò Tót vậy !

12/7

Và cuối cùng, như mong đợi, trận đấu diễn ra giữa Tây Ban Nha và Hà Lan đã xảy ra đầy kịch tính khi trên sân có tới hơn mươi thẻ vàng và một thẻ đỏ ... Và cũng như dự đoán, không đợi đến sút luân lưu, trận cầu đã được quyết định sau bàn thắng duy nhất ở những giây phút cuối cùng của Iniesta – Tây Ban Nha trong hiệp phụ. Tây Ban Nha đăng quang lần đầu tiên trong đời trong một World Cup với một thế hệ đuợc nuôi dưỡng tốt và chin muồi tài năng. World Cup khép lại và không còn làm cho bạn và tôi phải những đêm dài thức trắng và những cuộc đàm luận vui vẻ bên tách cà phê buổi sang hay tối nữa…

Chia tay một World Cup thành công và thấy thế giới đoàn kết lại ngay trên một đất nước đã từng có một thời khét tiếng về nạn phân biệt chủng tộc để thấy đầu óc con người rồi sẽ trở nên bao dung hơn, và chấp nhận những dị biệt nho nhỏ của nhau nếu có, để sống trong một thế giới hòa bình - nơi có những em nhỏ nô đùa bên trái bóng mỗi ngày trong giờ chơi ở sân trường, hay tình cờ ở ngoài góc phố vào một ngày nắng đẹp nào đó… Ba mươi hai đội bóng, nói chung , đều đã chiến thắng theo một ý nghĩa nào đó , khi được làm đại diên cho năm châu để làm nên một bữa đại tiệc World Cup cho mọi người khắp nơi trên thế giới. Nhìn họ và màu cờ - sắc áo, tiếng nói và điệu bộ ( khi bày tỏ niềm vui hay nỗi buồn ), cũng giúp ta hình dung rõ ràng hơn biết bao bài học Sử Địa khô khan trên sách vở…

Chia tay … họ và chia tay cả bạn … Hẹn mủa World Cup 2014 ở Brazil vậy !

Tái bút : Bài kết này đến muộn hơn so với ngày ghi vì đường truyền bị sự cố …Mong thông cảm !


Tứ Duy

( Ảnh lấy từ Google )

CHÚC MỪNG BỔN MẠNG 29.6


Toàn Thể Anh Chị Em Ca Đoàn
HÂN HOAN CHÚC MỪNG
BỔN MẠNG
Anh Hai
Phêrô Trần Ngọc Thảnh

29.6.2010

Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010

Cám ơn Ca đoàn Cecilia

Cám ơn Ca đoàn Cecilia có chúc mừng bổn mạng Lương.
Lễ vào sáng ngày 24 Lương thấy ca viên chưa đủ và không có 'signal' của A Tuấn nên tôi không nhúc nhích gì, sau lễ còn tập hát thêm và đêm trước thức football đến 2 giờ sáng nên chỉ muốn về nghỉ thì A Tân rủ cafe...
Về nhà lại cafe lại và uống Trà Thái Nguyên, vì trà ở quán uống không quen sau đó vào Blog...
Chiều nay Miss Nguyện vừa báo là đã có 'pano' Gioan Tẩy giả Lương lật đật vào blog xem
Đề nghị
Mời A Hai và ca đoàn bớt ít thời giờ "điểm tâm" vào sáng chủ nhật sau thánh lễ, địa điểm đề nghị Ngã tư Trường Sương Mai Cư xá Ngân Hàng có cơm tấm, hủ tiếu, bánh cuốn v.v(vì Lương rủ con trai tôi cùng đi, mà nó thì chỉ cơm tấm)
Đề nghị A Tuấn thông báo, có gì thay đổi Lương cũng OK

Thứ Năm, 24 tháng 6, 2010

CHÚC MỪNG BỔN MẠNG 24.6


Toàn Thể Anh Chị Em Ca Đoàn
HÂN HOAN CHÚC MỪNG
BỔN MẠNG
Anh Gioan Baotixita
Nguyễn Thế Lương

24.6.2010

Thứ Hai, 21 tháng 6, 2010

MỪNG BỔN MẠNG 21.6


Toàn Thể Anh Chị Em Ca Đoàn
HÂN HOAN CHÚC MỪNG
BỔN MẠNG
Anh Luy Gonzaga Trần Đại Nghĩa
21.6.2010

Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2010

ĐÁM CƯỚI


Đám cưới và nỗi niềm ám ảnh...

VietCatholic News (19 Jun 2010 08:52)

Khi muốn diễn tả niềm vui, niềm hoan lạc, Kinh Thánh thường dùng hình ảnh tiệc cưới. Đúng thế! Còn niềm vui nào bằng khi nhà có đám cưới. Bởi thế ông bà ta vẫn nói: “Vui như đám cưới”. Tuy nhiên, với nhiều người, tiệc cưới ngày nay không còn là biểu tượng của niềm vui hân hoan nữa, mà đã trở thành nỗi ám ảnh.

Ngay khi nhận được thiệp hồng báo tin vui, người được mời vui đấy nhưng cũng lo đấy. Không lo sao được khi cuộc sống dẫy đầy những khó khăn, lại phải chi tiêu cho những khoản ngoài dự kiến. Vào thời gian cao điểm của mùa cưới, có những gia đình chỉ trong một tháng mà nhận hơn cả chục cái thiệp. Nhìn thấy thiệp nhiều khi muốn phát sốt, mà lại toàn là những thiệp mời thuộc diện không đi không được. Không đi thì chỉ có nước dọn nhà đến nơi khác mà ở, đành chấp nhận đi đứt gần một tháng lương để còn được nhìn mặt bà con láng giềng.

Không biết tự bao giờ, đám cưới trở thành cái gánh nặng đặt trên vai người khác như thế ?! Lo khi nhận thiệp đã vậy, phải đi ăn tiệc nhiều người còn sợ hơn!

- Cái sợ thứ nhất là sợ phải chờ đợi. Có nhiều đám cưới thuộc loại giờ dây thun ngâm dầu, khiến cho nhiều thực khách đến đúng giờ phải đợi đến ngao ngán, đợi dài cả cổ. Nếu tiệc được tổ chức ở nhà hàng nữa, thì nhân đức đầu tiên mà khách mời phải có là kiên nhẫn đợi chờ. Thiệp mời ghi là 11h mà có khi chờ đến 12h30 mới khai tiệc. Nghi thức khai tiệc lắm lúc còn rườm rà hoa lá cành mãi đến gần 1h00 mới bắt đầu ăn. Ăn xong đã hơn 1h30 chiều. Khổ nhất là các linh mục, có nhiều đám cưới không đi thì không được, mà đi thì có khi đến 2h00 chiều mới về đến nhà. Nhằm ngày Chúa Nhật nữa thì không kịp nghỉ trưa, chuẩn bị làm lễ chiều là vừa.

- Cái sợ thứ hai là sợ bị âm thanh tra tấn. Vì đã trải qua nhiều kinh nghiệm đau thương khi đi dự tiệc, nên có một cha già kia tuyên bố với những đám cưới của con cháu ngài rằng nếu mở nhỏ âm thanh thì ngài dự, bằng không thì ngài về. Thế nhưng có lần nọ đi dự một đám cưới ở xứ bên cạnh, ngài mất cái quyền “tuyên bố” của mình. Chủ dàn nhạc không biết ngài nên cho mở âm thanh hết công suất. Ngài yêu cầu mở nhỏ hơn mà không được, đành đứng lên xin kiếu về trước, ngay sau khi món khai vị được dọn lên.

Ca sĩ chuyên nghiệp thì ít mà bất đắc dĩ thì nhiều, hét nhiều hơn là hát, nhất là khi rượu bia đã ngà ngà. Có khi âm thanh nghe chát chúa, muốn thủng cả màng nhĩ. Khách lâu ngày mới có dịp gặp nhau trong bàn tiệc, muốn nói chuyện cũng khó lòng, phải “nong” hết thanh quản mà người đối diện cũng chỉ nghe chữ được chữ mất, đành im lặng gật gù cho xong. Khổ nỗi những nhân vật “đặc biệt”, chẳng hạn như các linh mục, thường được sắp xếp chỗ ngồi bên cạnh “sân khấu”, mà sân khấu thường là nơi bố trí các cặp loa Hifi, nên lãnh đủ. Muốn nói điều gì phải mở hết công suất. Báo hại, chưa ăn đã cảm thấy no, đúng hơn là “no hơi” vì bị nuốt quá nhiều không khí khi nói.

- Cái sợ thứ ba là sợ cái nắng, cái nóng. Bị âm thanh tra tấn không thôi chưa đủ, thực khách còn bị cái nắng hành hạ, nhất là các đám cưới ở miền quê. Chỉ một tấm vải bạt mong manh che phía trên đầu, dưới là cái nắng nóng như thiêu như đốt của mùa hè, đặc biệt là ở miền Bắc, miền Trung, nơi còn được những ngọn gió lào khuyến mãi tặng kèm.

Sung sướng thế nào được, khi ăn mà mồ hôi, mồ hê nhễ nhại. Khổ hơn nữa cho các đấng bậc nào thừa mỡ thiếu da ! Có người muốn ăn cho mau mà rút, thế nhưng muốn mau cũng không được vì thức ăn thường đựơc đưa lên từng món một, vả lại hầu hết là những món chờ xào, chờ nấu ngay tại bàn tiệc. Vừa ăn vừa lấy hơi để thổi. Ngồi ăn mà khói lửa bủa vây: bò né, tôm hấp, dê xào lăn, lẩu Thái,… Toàn là mấy món mà những người ăn kiêng đều ái ngại khi hạ đũa. Bởi thế ở Sài Gòn có một số đám cưới đãi tiệc chay lại hút khách là thế!

Trời nóng hực, nhạc nóng bừng, thức ăn nóng hổi… tất cả đều làm cho thực khách mang tâm trạng cực chẳng đã phải ngồi dự tiệc. Đã vậy còn đi kèm với bia đá, nước ngọt đá (phải chăng là để hạ nóng, để giải nhiệt !?). Chưa bao giờ nơi bàn tiệc Việt Nam nói chung và tiệc cưới nói riêng lại diễn ra cách ăn uống phản khoa học như hiện nay. Tất cả thức ăn đều cực nóng đi kèm với thức uống cực lạnh (đá lạnh). Có cả “ban tiếp đá” cho khách. Tiệc càng to, ban tiếp đá càng hoạt động tích cực: gắp bỏ - bỏ gắp. Trong khi đối với người nước ngoài, nước đá là “kẻ thù số 1” trong các bữa ăn, thì người Việt ta cứ vô tư rước “kẻ thù” này vào trong nội tạng của mình, khiến cho hệ tiêu hoá một phen đấu đá nhau nóng - lạnh, lạnh - nóng. Có người nói rằng thời đại hôm nay, ai càng dự tiệc tùng càng nhiều thì càng mau chết. Cũng vì ý thức điều đó mà ngay từ đầu năm mới, một cha sở nọ đành phải đưa lí do với giáo dân là bác sĩ bắt ăn kiêng để từ chối đi ăn cưới. Và có lẽ cũng vì thế mà nhiều linh mục ngại ngần khi phải tham dự tiệc cưới.

Nói ra hết những cái sợ trên đây với ước mong rằng cách thức tổ chức các đám tiệc, nhất là tiệc cưới cũng như thực đơn được điều chỉnh đôi chút, để các khách mời không còn phải “lo” mỗi khi cầm thiệp cưới trên tay và không còn phải “sợ” khi được mời đi dự tiệc. Hãy trả lại niềm vui, niềm hân hoan thực sự cho các thực khách dự tiệc!

Lm. Giuse Nguyễn Thành Long
(nguồn : vietcatholic.net)

LỜI CHÚA CN 12 THƯỜNG NIÊN NĂM C (Lc 9, 18-24)

Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010